Quảng Trị, một vùng đất ghi dấu những trang sử hào hùng của cha ông ta là một trong những điểm đến đầy cảm xúc của mình. Chuyến du lịch Quảng Trị lần này vừa được tận mắt chứng kiến nơi từng là chiến trường ác liệt nhất thời chống Mỹ cứu nước sẽ là chuyến đi khó quên cho bất cứ ai đặt chân đến Quảng Trị thân thương.

Chuyến đi khó quên vào tháng 6
“Hãy lặng im và nói khẽ thôi
Cho đồng đội tôi nằm im dưới cỏ…”
Nhân dịp về nhà đứa bạn chơi, lại đúng mảnh đất anh hùng Quảng Trị – nơi ghi dấu những trang sử hào hùng, mình quyết định tranh thủ ngao du một vòng. Có đứa bạn là thổ địa nên hai đứa cứ rong ruổi ở trên xe máy để đi hết từ địa điểm này đến địa điểm khác trong vòng 3 ngày để đi hết các địa điểm mà mình thích.
Thời điểm mình đi là vào tháng 6, thời tiết cũng khá là nắng nên sẽ cần chuẩn bị kỹ càng về việc ăn mặc che chắn và thêm cả nước uống để di chuyển dọc đường nữa, đi đường nắng loá mắt cực kì nên cầm theo kính râm đeo cũng dịu đi kha khá.
Di chuyển và nơi ở
Nhà đứa bạn mình ở thành phố Đông Hà nên cũng đỡ việc phải chọn chỗ ở. Còn nếu mọi người chọn nơi để nghỉ ngơi thì có thể chọn ở mấy nơi trong trung tâm thành phố, dễ tìm chỗ ăn uống hơn với cũng có nhiều lựa chọn hơn. Lúc di chuyển ra mấy địa điểm tham quan check in cũng không bị quá xa và chọn xe máy cũng có thể dễ dàng đi được.
Nếu thuê xe máy thì mọi người nên thuê xe số cho dễ đi nhé, một số nơi đi hơi dốc thì xe số sẽ dễ leo hơn so với các loại tay ga, đi xe số cũng thuận tiện hơn nhiều. Cá nhân mình thấy mấy em xe số cũng tiết kiệm xăng hơn nữa.
Hành trình rong ruổi trên đất Quảng Trị 3 Ngày 2 Đêm
Ngày 1: Thành Cổ & Biển Cửa Tùng
Sáng sớm, đứa bạn dẫn đi ăn sáng ở gần nhà, là lần đầu tiên mình được thử cháo Vạc Giường, một loại đặc sản Quảng Trị được khá nhiều người rì viu. Mình nghe tên cứ tưởng là món cháo nào đó nấu bằng gạo, nhưng điều đặc biệt là sợi cháo ở đây được làm giống sợi bánh canh và hình dạng giống cái Vạc Giường, dạng sợi khá lạ và hương vị cũng đậm đà hợp khẩu vị mình.

Ăn xong thì hai đứa xách xe lên đường và hướng về Thành Cổ Quảng Trị, cách đó chỉ tầm 10km. Con đường chạy ra đây khá thoáng, chỉ mất chừng 15 phút là đã đến nơi. Thành Cổ không chỉ là một điểm du lịch, mà còn là nơi lưu giữ những ký ức lịch sử. Đứng giữa không gian trầm mặc, lắng nghe câu chuyện về 81 ngày đêm khốc liệt năm xưa, mới thấy trân trọng hơn từng mảnh đất mình đang đặt chân đến. Thật sự biết ơn thế hệ cha ông đã hi sinh để thế hệ chúng mình có được hoà bình như ngày hôm nay.
Trưa nắng bắt đầu gay gắt, mình quay xe về lại Đông Hà để nghỉ ngơi, ăn uống. Ở nhà đứa bạn được đãi tiếp mấy món đặc sản Quảng Trị, mình khá ấn tượng với thịt trâu lá trơng và rau liệt Gio An. Miếng thịt trâu được xào săn, thấm vị với lá trơng – một loại lá có mùi thơm rất riêng, hơi the the, ăn cùng miếng thịt mềm dai đúng chuẩn “chân ái” cho những ai mê nhậu. Thêm một chén cơm nóng nữa thì đúng bài! Còn rau liệt Gio An, loại rau đặc biệt được trồng trên đá, sinh trưởng hoàn toàn nhờ vào nguồn nước mạch ngầm chảy ra từ lòng đất đá ngàn năm, nổi tiếng vì độ giòn và vị thanh mát. Rau này chấm với mắm nêm pha tỏi ớt, ăn vào vừa lạ vừa ngon.

Buổi chiều tầm 3h đỡ nắng rồi chúng mình mới tiếp tục, chạy một mạch 30km đến Cửa Tùng. Cung đường này không quá xa, chỉ mất khoảng 45 phút nhưng hai bên là những cánh đồng xanh mướt, thỉnh thoảng lại có những làng chài nhỏ ven đường. Cửa Tùng không phải là một bãi biển quá đông khách du lịch, mình nghĩ đó là lí do mà nó vẫn giữ được vẻ đẹp hoang sơ với bờ cát trắng trải dài.
Mình gửi xe, đi bộ dọc bãi biển và chạy ra check tin ở bờ kè đá – điểm check-in lý tưởng mà những ai đi du lịch Quảng Trị đều gợi ý. Kè đá này kéo dài ra biển, từng khối đá lớn xếp chồng lên nhau, tạo thành một con đường tự nhiên dẫn thẳng ra giữa làn nước xanh. Đứng trên kè, gió biển thổi lồng lộng, mang theo vị mặn của muối và hương biển tươi mát. Phóng tầm mắt ra xa, cả một vùng biển rộng lớn hiện ra trước mắt, cảm giác thật sự rất đã. Biển ở đây không quá sâu, nước lại trong vắt, bọn mình đi là cũng tầm chiều tối rồi nên nhảy nước ở đây chút rồi về.
Trời tối hẳn, hai đứa thong thả chạy xe về lại Đông Hà, rồi thử tiếp mấy món đặc sản Quảng Trị như bánh khoái, bánh rướt rồi nem lụi, v.v. và kết thúc một ngày dài.
Ngày 2: Mũi Lay & Mũi Trèo
Sáng hôm sau, mình dậy sớm, làm bát bún hến rồi lại tiếp tục lên đường. Tụi mình đi ra mũi Lay, cách Đông Hà tầm 37km. Chạy xe hơn một tiếng, qua những con đường ven biển đầy nắng gió, cuối cùng tụi mình cũng đến nơi. Ở đây có đoạn đường đi dọc bờ biển lên hải đăng Mũi Lay khá xịn, check in cũng được kha khá hình đẹp đó. Còn có thêm mấy đoạn đất rộng thoáng đoãng với cỏ xanh, nếu mọi người đi tầm tháng 9 trời dịu hơn rồi thì có thể camping ở trên này, nhưng tầm đó cũng thi thoảng có mưa rải rác, cũng phải xem thời tiết trước rồi hẵng đi nha.

Rời Mũi Lay, tụi mình quay lại Cửa Tùng để ăn trưa ở mấy quán hải sản, nghỉ ngơi một chút trước khi tiếp tục hành trình. Hải sản ở đây thì khỏi phải bàn, tươi roi rói, chế biến đơn giản mà vẫn giữ được vị ngọt tự nhiên. Vì ở gần biển nữa nên giá rổ mình thấy khá rẻ mà vẫn thưởng thức được nhiều món ngon.

Từ Cửa Tùng đến Mũi Trèo chỉ khoảng 10km, đi chưa đến 30 phút là tới. Nhưng để xuống được bãi biển bên dưới, tụi mình phải men theo đường rừng, đường hơi gồ ghề, dốc không quá cao nhưng vẫn nên lái xe cẩn thận. Mũi Trèo có đoạn mỏm đá nhô ra biển cũng khá nổi nên mình với đứa bạn cũng lăn lê bò trườn check-in chán chê mới thôi. Ngồi trò chuyện đến lúc hoàng hôn buông xuống, thêm được vài tấm hình thoả mãn rồi hai đứa mới lên xe về lại thành phố.
Ngày 3: Nghỉ ngơi, tận hưởng nốt không khí Quảng Trị
Sau hai ngày rong ruổi khắp nơi, ngày cuối cùng mình để dành cho sự thư giãn. Mình và đứa bạn đi ra Cửa Tùng để tận hưởng chút không khí biển buổi sáng rồi ngắm bình minh. Sau đó loanh quanh trong thành phố, tìm một quán cà phê và thưởng thức ly nước mát lạnh. Đông Hà không phải là thành phố du lịch, nhưng lại có một nhịp sống bình yên, đủ để mình cảm nhận được sự thư thái sau những ngày dài chạy xe khắp nơi.
Buổi chiều, mình đi mua một ít đặc sản về làm quà rồi thu dọn đồ đạc, chào tạm biệt đứa bạn, kết thúc chuyến đi với đầy ắp những kỷ niệm đẹp. Quảng Trị vẫn còn nhiều nơi chưa đi, nhưng có lẽ, mình sẽ để dành cho lần sau, để lại có lý do quay lại vùng đất đầy nắng gió nhưng cũng thật đáng nhớ này.
Mua gì về làm quà khi đến Quảng Trị?
Trước khi rời Quảng Trị, mình tranh thủ ghé chợ Đông Hà mua ít đặc sản mang về. Có bánh chì An Mỹ, phần nhân được làm từ bột đậu xoay cùng mè rang, đậu đen và đậu đỏ. Bên ngoài của bánh mềm dẻo hòa quyện cùng với vị ngọt bùi từ đậu. Kế đến là bánh đúc rau câu, một món đặc sản Quảng Trị mà bạn không thể tìm được ở đâu khác, hương vị của bánh là sự kết hợp giữa rau câu và rong biển mang đến hương vị thanh mát bất ngờ.

Không thể thiếu cà phê Khe Sanh – hạt to, đậm đà, hậu ngọt nhẹ, rất đáng thử. Cuối cùng là bánh bột lọc, vỏ dai mềm, nhân tôm thịt đậm vị, chấm cùng nước mắm tỏi ớt cay cay thì ngon hết sảy. Tay xách đầy quà, lòng vui mà vẫn tiếc vì chẳng thể mang hết hương vị Quảng Trị về nhà!
Một chút lưu ý cho những ai đi du lịch Quảng Trị
- Nếu thuê xe máy hãy đảm bảo xe trong tình trạng tốt và mang theo đủ giấy tờ cần thiết.
- Nhiều địa điểm xe lớn không thể vào được nên mình thấy chọn xe máy để đi vẫn là tối ưu nhất.
- Nhớ check thời tiết trước khi đi để mang trang phục và vật dụng phù hợp, như mình với đứa bạn đi mùa hè cũng khá oi nên sẽ mặc đồ thật kĩ và cũng mang theo nước uống dọc đường.
Chuyến đi Quảng Trị khép lại với thật nhiều trải nghiệm đáng nhớ, từ những cung đường nắng gió đến những món ăn đậm đà hương vị Quảng Trị. Vùng đất này có thể không quá nhộn nhịp, không ồn ào như những điểm du lịch nổi tiếng, nhưng lại mang một sức hút rất riêng – bình dị, chân thật và đầy ắp tình cảm. Dù chưa thể khám phá hết mọi ngóc ngách, nhưng điều đó cũng chẳng sao, vì mình biết, một ngày nào đó, mình sẽ lại quay trở lại…
>> Mời bạn đọc ghé thăm Blog du lịch của Vuadacsan.org để khám phá thêm nhiều hành trình thú vị khác nhé!